Chuyện sốc mà vui - Vui nhiều - Thành công nhiều

Xem thêm

Marketing Online

Slide 1 Description Here
Xem thêm

Slide 2 Title Here

Slide 2 Description Here
Read More

Slide 3 Title Here

Slide 3 Description Here
Read More

Slide 4 Title Here

Slide 4 Description Here
Read More

Slide 5 Title Here

Slide 5 Description Here

Thứ Ba, 21 tháng 5, 2019

Mèo đen mời khách



 
Mèo đen mời sơn dương đến nhà dùng bữa. Sơn dương khoái lắm, bèn vác bụng rỗng đến chỗ mèo đen. Mèo đen đã chuẩn bị một bữa ăn thật thịnh soạn: nào là thịt chuột nướng, da chuột chiên xì dầu, đầu chuột chiên dòn, chân chuột nướng... để thiết đãi.

Thấy sơn dương đến, mèo đen mừng lắm, vồn vã mời sơn dương ăn, và mình cũng ngồi ăn ngon lành.

Sơn dương cũng ngồi yên một chỗ, dù bụng đang đói cồn cào, vì nó chẳng hề hứng thú gì với mấy món này. Sơn dương ngập ngừng nói:

- Tôi không ăn thịt chuột bao giờ cả!

Nói rồi, sơn dương bèn ra ngoài vườn ngấu nghiến gặm cỏ. Mèo đen chợt hiểu ra vấn đề, cười phá lên. Còn sơn dương thì vừa chén cỏ vừa sung sướng kêu 'be be' để cảm ơn thịnh tình của mèo đen.

Bài học rút ra: Nhu cầu của mọi người rất phong phú. Bạn thích 1 cái gì đó k có nghĩa là người khác cũng sẽ thích giống như bạn.Đó thực là một quan niệm sai lầm. Nếu bạn đứng trên lập trường của người khác để suy nghĩ vấn đề thì điều này có xảy ra không?




Xem thêm

Quan huyện



Ngày xưa, có viên quan nọ về nhận chức ở Kinh Châu. Tại đó thường có một con hổ dữ, từ trên núi xuống bắt người và súc vật ăn thịt.

Dân chúng cầu xin viên quan tìm cách bắt hổ. Viên quan nọ bèn sai khắc, chữ to mệnh lệnh của mình: “Cấm hổ vào thành” trên vách núi cao. May thay, gặp đúng dịp đó con hổ dữ kia dời khỏi Kinh Châu. Ông ta rất đắc ý, cho rằng mệnh lệnh của mình quả thực hiệu nghiệm.

Không lâu sau, ông ta được phái tới nhận chức ở nơi khác. Dân chúng nơi này rất hung dữ, bất trị. Viên quan nghĩ, lệnh của mình đã cấm được cả hổ dữ, thì lý gì lại không cấm được người! Nghĩ vậy, ông ta bèn ra lệnh cho lính lại, theo kiểu chữ to mà đã khắc lệnh của ông lên vách núi cao. Kết quả là dân không trị được, còn viên quan thì mất chức vì… không quản được dân.

Bài học kinh doanh: Rất nhiều người thành công và kiếm được nhiều lợi nhuận từ biện pháp đó. Nhưng khi một môi trường mới xuất hiện, tâm lý thay đổi, thì bí quyết thành công kia lại trở lên lỗi thời.

Bài học cần rút ra là: ai cũng có phương thức riêng, nhưng môi trường thay đổi, thì bạn cũng phải điều chỉnh cách thức sao cho phù hợp với hoàn cảnh mới.


Xem thêm

Cá kiếm và mèo



Cá kiếm có bộ răng rất chắc và sắc. Vào một ngày nọ, nó bỗng giở chứng, đòi học “tuyệt kỹ” của mèo là bắt chuột.
Mèo ngạc nhiên hỏi:

- Cái gì? Ôi, bạn thân mến của tôi, anh có thể làm được việc đó sao?

- Bắt chuột thì có gì ghê gớm. Ngoài biển tôi chả bắt cá lô suốt ngày sao?

- Thôi được, anh đừng quên là tôi đã cảnh cáo anh rồi đấy.
Nói rồi mèo và cá kiếm mò vào kho và mai phục.

Chỉ một lúc sau mèo đã bắt được chuột. Sau khi chơi đùa thoả thích rồi ăn một bữa no nê, mèo ta mới nhớ đến cậu bạn cá kiếm của mình. Khốn khổ thay, lúc đó cá kiếm đã bị chuột gặm hết cả đuôi, chỉ còn thở thoi thóp. Thấy vậy, mèo bèn đỡ cá kiếm dậy, thả nó trở lại biển khơi.

Bài học rút ra: Mọi người thường nói, người ngoài thì đừng có nói đến chuyện trong nghề. Trên thương trường cũng có rất nhiều người cho rằng đã làm rất tốt trong lĩnh vực của mình rồi, và muốn lấn sân sang lĩnh vực khác mà không tự trang bị cho mình kỹ năng cạnh tranh cơ bản. Bởi vậy, thất bại là điều không thể tránh khỏi. Nói dễ hơn làm.




Xem thêm

Chỉ có người nào dám ước mơ mới có thể biến ước mơ trở thành hiện thực



 
Có một chàng trai năm 21 tuổi làm ăn thất bại, năm 22 tuổi tranh chức nghị viện thất bại, năm 24 tuổi việc làm ăn thất bại, năm 26 tuổi, người yêu qua đời, năm 27 tuổi, từng cảm thấy tuyệt vọng với cuộc sống. Năm 34 tuổi, cạnh tranh chức nghị viên lại thất bại, năm 36 tuổi, vẫn là cạnh tranh chức nghị viện thất bại, năm 45 tuổi vẫn thất bại, năm 47 tuổi ứng tuyển phó tổng thống không trúng cử, năm 49 tuổi, lại không trúng cử, năm 52 tuổi, trúng cử chức vị tổng thống Mỹ nhiệm kỳ 16.

Người đàn ông này chính là Lincoln, bởi vì ông ta tin tưởng vững chắc rằng chỉ là Thượng Đế đang lùi lại chứ không phải là cự tuyệt lời thỉnh cầu của ông. Cho nên, ông luôn luôn nỗ lực kiên trì hết mình và cuối cùng ông đã thành công.

Có thể cho phép một người thất bại nhiều lần, thậm chí thất bại nhiều lần ở cùng một việc, nhưng không cho phép vì nhiều lần thất bại ở cùng một việc mà từ bỏ việc đó. Vì vậy, chỉ có người kiên trì với ước mơ của mình mới có cơ hội biến nó thành hiện thực.




Xem thêm

Phải học cách trưởng thành và tiếp nhận các loại sự tình



Có một đóa hoa nhỏ mong manh mọc trên một gốc cây tùng cao lớn, đóa hoa nhỏ vô cùng hạnh phúc vì được cây tùng che chở, chắn gió che mưa khiến cho nó mỗi ngày đều sống mà không phải lo lắng gì.

Một hôm, đột nhiên có một nhóm công nhân đến, chẳng mấy chốc họ đã chặt đổ cây tùng to lớn này và mang đi.

Đóa hoa nhỏ vô cùng đau lòng khổ sở, nó gào khóc và nói: “Không có cây tùng che chở, tôi biết sống ra sao? Mưa to gió lớn đến tôi phải làm thế nào? Chúng sẽ giết chết thân thể nhỏ bé này của tôi mất thôi”

Nghe bông hoa nhỏ gào khóc, một cái cây ở xa an ủi nó: “Bạn đừng nghĩ như vậy, mất đi sự che chở đó, bạn lại có thể tiếp nhận được ánh nắng mặt trời, nhận được những giọt mưa, như thế sẽ làm bạn mạnh mẽ hơn, mọi người sẽ nhìn thấy vẻ đẹp rạng rỡ của bạn. Sau khi họ nhìn thấy bạn rồi, sẽ trầm trồ khen ngợi bạn, “bông hoa nhỏ đẹp quá!”, bạn nói xem bạn có vui không nào?”

Bông hoa nhỏ nghe xong, tươi cười vui vẻ.

Con người cũng cần phải học sự trưởng thành, cần phải tách ra khỏi sự che chở của bố mẹ và gia đình, học cách tiếp nhận sự việc. Bạn nên biết, một người trải qua đủ loại thử thách sẽ có thể trở thành người mạnh mẽ. Không trải qua mưa gió, sao nhìn thấy cầu vồng! Chính là đạo lý này.


Xem thêm

Vô luận là đi đến nơi nào đều sẽ có người yêu thương và tiếp nhận bạn



 
Có một chàng thanh niên muốn đến nước Anh để phát triển sự nghiệp, nhưng mà rất không may, con thuyền mà anh ta đi đã gặp một trận bão lớn, khiến cho tất cả mọi người đều rất hoảng sợ.

Tuy nhiên, ngay lúc anh ta không biết phải làm thế nào, lại gặp một người phụ nữ với vẻ mặt rất bình tĩnh đang cầu nguyện, thần sắc như không có chuyện gì xảy ra.

Sau khi sóng gió qua đi, toàn bộ mọi người trên thuyền đều thoát khỏi nguy hiểm, cậu thanh niên này tò mò đi đến chỗ người phụ nữ và hỏi: “Tại sao lúc gió bão ập đến như vậy mà bà lại không có một chút sợ hãi nào vậy?” Người phụ nữ trả lời: “Tôi có hai cô con gái, một đứa đã bị Thượng đế mang đi rồi, còn một đứa đang ở nước Anh, lúc sóng gió ập đến, tôi liền hướng lên thượng đế cầu xin. Nếu như ngài đón nhận tôi trên thiên đàng thì tôi sẽ được gặp con gái lớn, còn nếu như giữ được tính mạng thì tôi sẽ đến được nước Anh gặp cô con gái thứ hai. Cho dù tôi đến nơi nào, tôi đều có thể gặp một trong hai đứa con gái của mình, thế thì tôi sao phải sợ đây?”.

Sinh mệnh là có hạn và cũng là đã được an bài sẵn. Vì vậy khi bạn gặp nguy hiểm tính mạng, nhất định đừng sợ hãi, mà hãy bình tĩnh đối mặt với nó và điều quan trọng là trên thế giới này, vô luận bạn đi tới đâu, đều có người đón nhận và yêu thương bạn.




Xem thêm

Làm việc phải chuyên tâm, quan sát cẩn thận


Có một vị bác sĩ ngoại khoa nói với học sinh của mình rằng làm bác sĩ ngoại khoa phải có năng lực cần thiết quan trọng là không được buồn nôn và có khả năng quan sát.

Đồng thời vị bác sĩ này đưa một ngón tay của mình ra và nhúng vào một chất lỏng trông rất ghê, khiến người khác phải buồn nôn, rồi sau đó ông liếm liếm ngón tay của mình.

Ông yêu cầu toàn bộ học sinh cả lớp làm theo ông một lần, những em học sinh tỏ ra miễn cưỡng đành phải cố gắng làm theo.

Bác sĩ sau khi xem xong cười to và nói: “Tôi chúc mừng các em đã hoàn thành xong lần trắc kiệm thứ nhất, nhưng thật đáng tiếc là không có em nào vượt qua.”

Cả lớp đều vô cùng bối rối không hiểu: “Tại sao vậy, chẳng phải chúng em đã làm giống như thầy đó sao?”

Vị bác sĩ nói: “Là bởi vì các em lúc quan sát đã không cẩn thận, ngón tay mà tôi liếm không phải là ngón tay mà tôi đã nhúng vào trong chiếc đĩa kia.”

Rất đáng tiếc, các em đều không thích hợp làm bác sĩ ngoại khoa.

Vì vậy, mọi người trong cuộc sống phải chú ý quan sát đồ vật, chú ý quan sát con người, phải dùng ánh mắt của mình để đối mặt với cuộc sống, rất nhiều người thất bại không phải vì họ không có năng lực, cũng không phải là vì họ không đủ thông minh, mà là vì họ không đủ chuyên tâm, không đủ cẩn thận khi quan sát cuộc sống.



Xem thêm

Thứ Hai, 20 tháng 5, 2019

Quả táo ven sông


Có một vị lão hòa thượng, bên cạnh ông có mấy đệ tử thành kính. Một hôm, lão hòa thượng dặn dò các đệ tử mỗi người đi lên ngọn núi ở phía Nam gánh củi trở về. Các đệ tử vội vàng đi lên núi, đi chưa được bao lâu thì gặp một bờ sông, mọi người tỏ ra kinh ngạc. Chỉ thấy nước lũ từ trên núi tràn xuống, dù sao thì cũng khó mà mơ tưởng qua sông đốn củi rồi. Không biết phải làm sao, các đệ tử đành quay trở về mặt mày ủ rũ. Duy chỉ có một tiểu hòa thượng là vẫn khá thản nhiên. Lão hòa thượng hỏi nguyên do, tiểu hòa thượng lấy từ trong áo ra mấy quả táo, đưa cho sư phụ nói: “Không qua sông được, cũng không gánh được củi, thấy bờ sông có một cây táo, con thuận tay hái mấy quả về”.


Khi gặp chuyện không thành, có thể thản nhiên mà buông tâm xuống mới có thể dễ dàng mà nhanh chóng làm việc tiếp theo. 


Về sau, tiểu hòa thượng này là người được sư phụ truyền thụ lại y bát.

Trên đời này có đi không hết đường, cũng có lúc không qua được sông. Qua sông không được thì quay đầu trở về. Nhưng người trí tuệ thực sự là trong lúc cùng đường có thể buông tâm (chán nản, thất vọng) để… hái táo. Những người nhìn thấy cơ hội trong nghịch cảnh, hi vọng trong bế tắc sẽ đạt được sự đột phá dù trong giây phút cuối cùng và ngày càng tiến xa hơn nữa.

Xem thêm

Cửa sổ



Có một người phụ nữ nhiều năm qua không ngừng phàn nàn người phụ nữ nhà đối diện rất lười biếng: “Cô ấy sao không bao giờ giặt sạch quần áo vậy! Xem kìa, quần áo phơi lên vẫn còn lấm tấm bụi bẩn. Không hiểu cô ta giặt quần áo kiểu gì nữa!”.

Cho đến một ngày, có người bạn đến chơi lại được nghe lời phàn nàn này. Nhìn ra cửa sổ, người bạn đã thầm hiểu chuyện gì đã xảy ra. Cô cẩn thận lấy một chiếc khăn lau sạch kính cửa sổ, rồi nói: “Chị nhìn xem, chẳng phải chỗ quần áo ngoài kia đã được giặt sạch rồi sao?”.




Lúc này người phụ nữ kia mới hiểu, hóa ra là do cửa sổ nhà mình bị bẩn.

Trong cuộc sống chúng ta sẽ gặp không ít những tình huống như người phụ nữ trên. Nếu chúng ta cũng giống như cô ấy, chỉ chăm chăm để ý đến người khác mà không nhìn lại chính bản thân mình, thì cuộc sống này sẽ đầy ắp những lời phàn nàn và phiền nhiễu.


Xem thêm

Thứ Hai, 13 tháng 5, 2019

Sự lựa chọn


 




Một người nông dân cứu được vợ trong dòng nước lũ nhưng con của họ không may mắn đã bị chết đuối.
 
Khi mọi việc đã qua, mọi người tranh nhau bàn luận. Có người nói người chồng làm vậy là rất đúng, bởi con có thể sinh thêm đứa khác nhưng vợ thì không thể chết đi rồi sống lại.
 
Tuy nhiên người khác lại nói anh ta làm thế là sai, bởi vợ thì có thể lấy vợ khác chứ con thì chết rồi, làm sao có thể sống lại.
 
Nghe những lời bình luận đó, tôi cũng cảm thấy nghi hoặc và khó khăn: Nếu chỉ được cứu một người, vậy thì rốt cuộc nên cứu vợ hay con?
 
Mang theo thắc mắc đó, tôi tìm gặp người nông dân nọ và hỏi bác ta, khi đó bác đã nghĩ thế nào.
 
“Tôi chẳng nghĩ được gì hết. Khi đó nước lũ ào ào đổ về, vợ tôi ở cạnh tôi, tôi túm được cô ấy liền bơi đến dốc núi, khi tôi quay trở lại, con tôi đã bị nước cuốn đi rồi”, người nông dân đáp.
 
Trên đường trở về, tôi cứ bị lời nói của người đàn ông ấy ám ảnh. “Nếu khi đó bác ta do dự một chút thôi, có thể sẽ chẳng cứu được ai. Cái gọi là lựa chọn của đời người phần lớn đều là như vậy”.
 
Lời bình: Trong cuộc sống này, rất nhiều sự việc về cơ bản không sai cũng không đúng, cũng không dễ dàng để chúng ta đi suy xét cho kỹ là đúng hay sai. Nếu quá do dự hoặc quá để ý đến suy nghĩ của người khác, có thể bạn sẽ chẳng làm được việc gì.

Xem thêm

Con thỏ câu cá bằng cà rốt







Ngày đầu tiên, chú thỏ con đi câu cá, không thu hoạch được gì cả.

Ngày thứ hai, nó lại đi câu cá, kết quả vẫn không đổi.

Ngày thứ ba, nó vừa đến nơi, một con cá lớn từ trong hồ nhảy lên, lớn tiếng quát: “Nếu như ngươi còn dám dùng cà rốt để làm đồ ăn cho cá, ta sẽ làm thịt ngươi”.

Bài học nhỏ:

Những gì bạn cho đi đều là những gì bạn muốn cho, chứ nó không nhất định là những gì mà đối phương muốn; thế nên điều bạn cho đi ấy trong con mắt người ta căn bản vốn không có giá trị gì cả. Hãy biết cân nhắc đến người khác để giá trị cuộc sống của bạn thêm ý nghĩa.


Xem thêm

Những câu nói bạn nên nghe ít nhất 1 lần trong đời để sống tốt hơn





Mọi điều hoàn hảo và tốt đẹp nhất đến với cuộc sống chúng ta là điều mà ai cũng mong muốn. Nhưng trong thực tế thì mỗi người chúng ta không bao giờ đạt được những điều mà mình mong muốn mà sẽ có lúc thất bại, chán nản và tuyệt vọng, thậm chí là bế tắc và không còn hi vọng.

Khi thất bại, gặp khó khăn, nếu chúng ta có tinh thần và nghị lực thì sẽ vượt qua được tất cả. Hãy đọc và thẩm thấu những câu nói dưới đây sẽ tiếp thêm ý chí cho bạn qua những câu nói hay về nghị lực dưới đây.



1. Niềm tin vào chính mình và vào cuộc sống quyết định sự thành công hay thất bại của chính bạn.

2. Không có gì trên đời xảy xa nếu trước đó là một ước mơ.

3. Hãy cảm ơn những thất bại mà bạn đã gặp, bởi chính những bài học kinh nghiệm từ những thất bại đó sẽ tạo nên những thành công sau này của bạn.

4. Còn gì ý nghĩa hơn việc giúp một người bất hạnh nhận ra rằng mình không bất hạnh.

5. Mỗi người đều có một tâm tư và sự lựa chọn riêng cho mình.

6. Tử thần không thể chờ đợi ai cũng như không ai trờ đợi ngài vì vậy hãy tận dụng đến giây phúc cuối cùng để nỗ lực sống vì những điều mình tin tưởng.

7. Hãy cảm ơn những điều bạn chưa biết. Bởi nếu không, bạn sẽ không trưởng thành lên được.

8. Người ta có thể quên đi điều bạn nói, nhưng những gì bạn để lại trong lòng họ thì không bao giờ phai nhạt.

9. Hãy cố gắng thắp lên một ngọn nến còn hơn cứ ngồi nguyền rủa bóng tối.

10. Cuộc sống của bạn chỉ thật sự ý nghĩa và trọn vẹn khi bạn biết giữ gìn và nuôi dưỡng ước mơ, biết ghi nhận, biết tin vào những lời hứa.

11. Bạn cần sự hiểu biết và sáng tạo nên cuộc sống đã ban cho bạn đôi bàn tay và trí óc để khám phá và làm việc.

12. Nếu bạn cảm thấy mất phương hướng và không biết mục tiêu sống của mình là gì, hãy nghĩ đến những bệnh nhân mắc bệnh hiểm nghèo, họ đang trải qua những giờ phút cuối cùng của cuộc đời. Họ yêu quý cuộc sống biết bao nhưng sẽ không có cơ hội để tự hỏi như thế nữa.

13. Có những lúc bạn sẽ thất vọng vì đặt niềm tin không đúng chỗ. Dẫu thế, đừng bao giờ tỏ ra bi quan hay chán nản, cuộc sống thà bị lừa dối còn hơn không một lần dám tin.

14. Tuổi thơ báo hiệu cho đời người, cũng như buổi sáng báo hiệu cho một ngày.

15. Không nên lúc nào cũng bận tâm vào quá khứ, trừ khi là để rút ra bài học kinh nghiệm.

16. Nếu thật sự muốn yêu thương ta phải học cách tha thứ.

17. Nếu xe bị hỏng và bạn phải dắt bộ một quãng đường, hãy nghĩ đến những người khuyết tật chỉ mong có thể tự bước đi vài bước.

18. Thật dễ có tên mình trong sổ địa chỉ của người khác nhưng sẽ rất khó làm cho hình ảnh của mình hiện diện trong trái tim của người ấy.

19. Đôi khi sự đấu tranh luôn cần phải có trong cuộc sống. Nếu cuộc sống trôi qua thật suôn sẻ, chúng ta sẽ không hiểu được cuộc sống, không có được bản lĩnh, nghị lực như chúng ta cần phải có, cuộc sống thật công bằng, không phải vô cớ mà mọi điều xảy đến với ta.

20. Bạn cần sức mạnh, nghị lực nên cuộc sống đã đặt ra những khó khăn nghịch cảnh để bạn vượt qua và trở nên mạnh mẽ hơn.

21. Đừng để những khó khăn đánh gục bạn, hãy kiên nhẫn rồi bạn sẽ vượt qua.

22. Hãy cảm ơn vì bạn đã mắc phải những lỗi lầm, bởi nếu không, bạn không có cơ hội nhìn lại mình để hoàn thiện hơn.

23. Đừng do dự khi đón nhận sự giúp đỡ, tất cả chúng ta đều cần sự giúp đỡ, ở bất kỳ khoảnh khắc nào trong cuộc đời.

24. Đừng chạy trốn mà hãy tìm đến tình yêu, đó là niềm hạnh phúc nhất của bạn.

25. Nếu bạn bị phản bội, mất lòng tin và bị tổn thương, hãy vượt lên, giữ lại những gì tốt đẹp nhất còn lại, và đừng tự thương hại mình quá.

26. Đừng chờ đợi những gì bạn ước muốn mà hãy đi tìm kiếm chúng.

27. Nếu để ý đến những điều bạn đang có trong cuộc sống, bạn sẽ nhận được nhiều hơn thế. Còn nếu chỉ để ý đến những điều bạn không có, bạn sẽ thấy mình không bao giờ có đủ.

28. Bạn sẽ tìm thấy niềm vui khi giúp đỡ người khác bằng tất cả tấm lòng.

29. Hãy cảm ơn những lúc bạn gặp khó khăn, bởi nếu không có khó khăn, bạn sẽ không có cơ hội để hiểu mình và trải nghiệm cuộc sống.

30. Đừng bao giờ cau mày hay nhăn mặt thậm chí khi bạn đang buồn, chắc chắn sẽ có ai đó yêu bạn chỉ vì nụ cười của bạn thôi. Với thế giới bạn chỉ là một cá nhân nhưng đối với một ai đó, bạn là cả thế giới.

Chắc hẳn sau khi đọc những câu nói trên về cuộc sống, bạn sẽ có thêm sức mạnh và nghị lực để tiếp tục một cuộc sống tràn đầy niềm vui. Hãy ghé thăm Blog quatructuyen thường xuyên để cập những bài viết hay ý nghĩa về cuộc sống nhé.

Xem thêm

Câu chuyện về 3 con chuột và bài học Đoàn Kết


Nữ tiểu thuyết gia người Mỹ Louisa May Alcott (1832 – 1888) từng nói: “Phải hai hòn đá mới đánh được lửa”. Thực vậy, để tạo được thành quả cần có sự chung tay xây dựng mà không một chút ích kỷ, tư lợi.

Có rất nhiều yếu tố để tạo nên sự thành công: Có mục tiêu rõ ràng, lao động nghiêm túc, có niềm tin và bổ trợ cho nhau. Và đoàn kết chính là kim chỉ nam cho một tập thể. Câu chuyện về 3 chú chuột cho chúng ta thấy một trong những điều kiện tiên quyết của thành công trong một tập thể, đó là: Đoàn Kết

Từ miếng ăn đến câu chuyện đáng suy ngẫm của 3 con chuột

Một đêm nọ, có 3 con chuột cùng nhau lục đồ ăn trong một căn bếp nhỏ. Chúng đồng loạt reo mừng khi phát hiện một chum mỡ thơm ngon.

Điều không may là, những dòng mỡ béo ngậy, thơm lừng kia lại ở dưới đáy chum. Sự thèm muốn khiến chúng lao nhao lên. Con đầu đàn bỗng nghĩ ra một kế hay. Nó nói:

– Ba chúng ta sẽ nắm đuôi nhau tạo thành một chiếc thang dây đu xuống đáy chum và thay phiên nhau ăn phần mỡ ngon lành.


3 con chuột lên kế hoạch “đột kích” chum mỡ.

Hai con chuột còn lại nhanh chóng hưởng ứng sáng kiến của con đầu đàn. Tuy nhiên, khi nhìn lượng mỡ ít ỏi trong chum, sự đoàn kết ban đầu trở thành sự ích kỷ xâm chiếm cả 3 con.

Con chuột đầu đàn được đu xuống ăn đầu tiên. Nó nghĩ bụng: Mỡ thì ít mà phải chia cho hai đứa kia thì mình chả bõ dính răng. Kệ bọn chúng, mình cứ đánh chén no nê đã.

Con chuột thứ nhất không hay biết rằng, con chuột thứ hai cũng có những ý nghĩ “đen tối”. Nó tự nhủ: Mỡ thì ít. Nhỡ may con chuột đầu đàn xuống trước và ăn hết sạch mỡ thì chẳng phải mình đang làm không công đấy ư? Có khi thả nó ra rồi nhảy xuống đánh chén no nê cho bõ thèm.

Cả hai con chuột đều có ý nghĩ ích kỷ và con chuột thứ 3 cũng không ngoại lệ. Nó hậm hực: Đợi hai con chuột kia xuống ăn thì mình làm gì còn phần, trong khi mình phải ở đây để làm “thân trâu ngựa” cho chúng ấy à? Tội gì! Thôi thì thả cả hai bọn chúng ra rồi nhảy xuống chén một bữa cho đã đã.

Ý nghĩ cùng đến khi lòng tham đang ngập tràn, cả 2 con chuột ở trên đều thả đuôi con chuột còn lại. Cuối cùng, 3 con chuột nhảy xuống chum mỡ thơm lừng, béo ngậy.

Chúng tranh nhau ăn cho đã cơn thèm. Khi cơn thèm và lòng ích kỷ được thỏa mãn, lúc này, ý chí chúng mới hoạt động trở lại.

Chúng nhận ra, toàn thân mình ướt đẫm và trơn trượt vì dính mỡ. Trong khi chum mỡ sâu như vậy thì làm sao thoát khỏi đây? Chúng sợ hãi rồi lao nhao lên.

Trước đó, chúng reo mừng vì phát hiện chum mỡ thơm lành thì bây giờ chúng la hét vì không thể thoát khỏi cái chum sâu hoắm.


Cả 3 con chuột đều nhận cái chết cay đắng.

Cuối cùng, một phần vì mất sức, một phần vì tuyệt vọng, cả 3 con chuột đều chết trong chum mỡ, một cách cay đắng!

Xem thêm

Chiếc bình cuộc sống




Một giáo sư đang trong giờ giảng về cách quản lý thời gian. Ông đặt vài thứ trước mặt. Đầu tiên, ông lấy một cái bình to và bắt đầu cho vào đó những quả bóng chơi golf. Sau đó, ông hỏi các sinh viên: “Theo các bạn, bình đã đầy chưa?”. “Rồi ạ!”, các sinh viên trả lời.


Giáo sư lại lấy ra một hộp đựng đầy bi và đổ vào bình. Rồi lắc lên cho bi rơi lấp vào khoảng trống giữa những quả bóng. Ông lại hỏi lần nữa và các sinh viên, lần này có vẻ ngập ngừng hơn, trả lời: “Có lẽ là rồi ạ.”


Lần này, vị giáo sư lấy ra một xô cát, và cũng đổ vào bình. Tất nhiên, cát lấp đầy các khe hở. Ông hỏi lại và các sinh viên lần này đồng thanh: “Rồi ạ!”

“Hãy xem này, “ giáo sư nói và lấy ra hai lon bia, đổ vào bình. Bia tràn vào giữa những hạt cát.

“Bây giờ,” giáo sư nói, “tôi muốn các bạn hãy tưởng tượng cái bình này như cuộc đời của mình.

Bóng golf tượng trưng cho những điều quan trọng – gia đình, con cái, sức khoẻ, bạn bè, đam mê – những điều mà nếu mọi thứ khác mất đi, thì chỉ mình chúng vẫn có thể làm cuộc sống của bạn đầy đủ.

Những viên bi là thứ khác, nhỏ nhặt hơn – nghề nghiệp, nhà cửa, ôtô. Còn cát là những gì vặt vãnh còn lại.“

“Nếu các bạn cho cát vào trước”, giáo sư tiếp tục, “sẽ không còn chỗ cho bi và bóng golf nữa. Cuộc đời cũng vậy. Nếu dành tất cả thời gian và năng lượng cho những việc vặt vãnh, bạn sẽ không bao giờ làm được những điều quan trọng.

Hãy ưu tiên làm những việc thực sự cần thiết trước. Dành thời gian cho con cái, kiểm tra sức khỏe, đi ăn với gia đình, làm những việc mình thích. Sau khi đã làm tất cả những điều đó, chắc chắn bạn vẫn còn thời gian cho những thứ nhỏ nhặt như lau dọn nhà cửa, sửa chữa đồ đạc. Vì thế, hãy luôn ưu tiên những quả bóng, và đặt chúng vào bình trước tiên.”

Khi người thầy dừng lại, lớp học vẫn im lặng một hồi. Bỗng có cánh tay giơ lên, và một sinh viên hỏi: “Thưa giáo sư, vậy bia tượng trưng cho cái gì?”

Giáo sư mỉm cười hài lòng, “Một câu hỏi hay. Bia, tôi chỉ muốn nói với các bạn rằng, ngay cả khi các bạn thấy cuộc sống của mình đã quá bận rộn và đầy đủ thì, vẫn luôn còn thời gian cho một chầu bia!”

Khi thấy mình có quá nhiều việc phải giải quyết, và 24 giờ mỗi ngày là không đủ, thì bạn hãy nghĩ đến chiếc bình này, đặt những quả bóng vào trước. Và… đừng quên những cốc bia!

Xem thêm

Hai người bạn






Có hai người bạn đang dạo bước trên sa mạc. Trong chuyến đi dài, hai người nói chuyện với nhau và đã có một cuộc tranh cãi gay gắt.


Không giữ được bình tĩnh, một người đã tát người bạn của mình. Người kia rất đau nhưng không nói gì. Anh chỉ lặng lẽ viết lên cát rằng: “Hôm nay, bạn tốt nhất của tôi đã tát vào mặt tôi.”



Họ tiếp tục bước đi cho tới khi nhìn thấy một ốc đảo, nơi họ quyết định sẽ dừng chân và tắm mát.

Người bạn vừa bị tát do sơ ý bị trượt chân xuống một bãi lầy và ngày càng lún sâu xuống. Nhưng người bạn kia đã kịp thời cứu anh.

Ngay sau khi hồi phục, người bạn suýt chết đuối khắc lên tảng đá dòng chữ: “Hôm nay, bạn tốt nhất của tôi đã cứu sống tôi.”

Người bạn kia hết sức ngạc nhiên bèn hỏi: “Tại sao khi tớ làm cậu đau, cậu lại viết lên cát còn bây giờ lại là một tảng đá?”

Và câu trả lời anh nhận được là: “Khi ai đó làm chúng ta đau đớn, chúng ta nên viết điều đó lên cát nơi những cơn gió của sự thứ tha sẽ xóa tan những nỗi trách hờn.”

Nhưng “Khi chúng ta nhận được điều tốt đẹp từ người khác, chúng ta phải ghi khắc chuyện ấy lên đá nơi không cơn gió nào có thể cuốn bay đi.”

Hãy học cách viết những nỗi đau lên cát và khắc tạc những niềm vui và hạnh phúc bạn tận hưởng trong cuộc đời lên tảng đá để mãi không phai.

Xem thêm

Sức mạnh của sự tập trung





Ở một vùng quê nọ, có hai cha con một nhà trồng hoa đang sinh sống trong một khu vườn rộng lớn. Người cha chăm chỉ, yêu lao động và được cả xã hội công nhận về thành công trong lĩnh vực trồng hoa. Còn người con có rất nhiều tài. Anh lớn lên trong vòng tay yêu thương và đầy đủ vật chất mà người cha ban cho. Anh đã học được nhiều nghề, làm được nhiều điều hay. Nhưng ở tuổi 35, anh vẫn là một người vô danh trong xã hội.


Anh luôn suy nghĩ về điều này, vẫn không thể hiểu tại sao mình làm nhiều điều hay mà đến giờ vẫn là người vô danh.

Người cha hiểu ý, liền đưa anh đến vườn hoa mà ông chuẩn bị thu hoạch. Ông chỉ vào cây bông hồng to nhất, đẹp nhất và rực rỡ nhất nằm giữa vườn cho cậu con trai và hỏi:



– Con có biết tại sao cây bông hồng kia lại to và đẹp rực rỡ hơn các cây khác không?

– Có phải vì cha mua giống mới không?

– Không phải, người cha đáp, tất cả đều chung một giống hoa con ạ.

– Thế có phải cha tưới cho nó nhiều nước và bón cho nó nhiều chất dinh dưỡng hơn không?

– Cũng không phải. Điều kiện chăm sóc và môi trường sinh trưởng của chúng đều như nhau.

Vậy thì chắc là đất ở chỗ đó tốt hơn?

Con lại sai nữa rồi. Đất cũng giống nhau.

Người con không biết trả lời sao nữa. Anh nghĩ mãi nhưng vẫn không thể giải thích nổi. Lúc này, người cha mới ôn tồn bảo:

Con có nhận thấy cây bông hồng này ít lá và ít nụ không?

À đúng rồi. Nhưng có nghĩa là gì hả cha?

Trong khu vườn này, chỉ duy nhất có cây bông này là ta thường xuyên nhìn tới. Khi thấy nhiều lá mọc quanh nó, ta tỉa bớt. Khi thấy nó có nhiều chồi, nhiều nụ đâm ra, ta cũng tỉa bớt.



Người con có vẻ hiểu ra điều gì đó, gật đầu liên tục. Người cha tiếp lời:

Tất cả các cây hồng đều có điều kiện sống như nhau, nhưng cây này lại được đặc ân của ta là tỉa bớt cành, nụ và lá nên chất dinh dưỡng sẽ tập trung vào bông hoa, không bị phân tán đi nơi khác. Chính vì thế nó to hơn, đẹp hơn và rực rỡ hơn.

Trầm ngâm một lúc, ông lại tiếp:

Cũng như con, tuy con rất giỏi, rất nhiều tài, làm được rất nhiều việc nhưng vẫn giống như những người khác vì con thiếu tập trung, bị phân tán năng lượng và thời gian vào quá nhiều thứ. Con cần phải xác định mình sẽ trở thành người như thế nào trong 5 năm tới. Con đam mê gì nhất, điều gì khiến cho con trăn trở nhất, điều gì khiến con có thể sống chết với nó, không quản khó khăn? Lúc đó con sẽ là người thành công, con trai ạ.

Lúc này, người con đã hiểu ra vấn đề. Anh khóc rồi quỳ xuống hôn vào tay người cha và cảm ơn ông về câu chuyện đã giúp anh nhìn nhận cuộc đời tốt hơn.

Vậy đấy các bạn ạ. Ai cũng có nhiều mối quan tâm, nhiều sự lựa chọn trong cuộc sống và sự nghiệp. Nhưng nếu không biết cách bỏ bớt để tập trung cho điều mình mong muốn thì mãi mãi vẫn sẽ là người vô danh.

Xem thêm

Thứ Tư, 8 tháng 5, 2019

Gạo vẫn là gạo




Một thanh niên thỉnh giáo vị đạo sĩ: “Sư phụ, có người nói con là thiên tài, cũng có người mắng con là ngốc nghếch, ý kiến của thầy thế nào ạ?”

“Vậy con đánh giá mình thế nào?” – vị đạo sĩ hỏi lại.

Người thanh niên nọ vẻ mặt ngơ ngác.

“Ví dụ một cân gạo, trong mắt người làm bánh thì nó là bánh nướng, trong mắt người nấu rượu thì nó là rượu, trong mắt người ăn xin thì đó là một bữa cơm cứu mạng. Còn gạo thì vẫn là gạo mà thôi.”

Đạo sĩ nói đến đây, người thanh niên mới như vỡ ra nhiều điều.

Lời bình: Cách bạn đánh giá bản thân mình có vai trò quyết định đến giá trị của chính bạn.

Xem thêm

Chỉ năm phút nữa thôi




 “Con trai tôi đó,” người phụ nữ chỉ vào một cậu bé đang chơi cầu trượt vận chiếc áo len màu đỏ. “Cậu bé nhìn mới đáng yêu làm sao” người đàn ông nói. “Còn kia là con gái của tôi, cô bé đang chạy xe đạp vận một cái đầm màu trắng đấy.”


Sau đó, người đàn ông nhìn vào đồng hồ và gọi cô bé. “Con chơi xong chưa Melissa?”. Melissa nài nỉ, “5 phút nữa thôi nha bố. Nha? Chỉ 5 phút thôi.”


Người đàn ông gật đầu và cô bé lại tiếp tục chơi đùa cùng chiếc xe như cô đã mong muốn. Thời gian trôi qua và người đàn ông lại gọi con gái của mình: “Đi được chưa con?” Melissa lại nài nỉ, “Chỉ 5 phút nữa thôi nha bố. 5 phút thôi mà.” Người đàn ông lại mỉm cười và nói, “Được rồi


“Ông quả thật là một con người kiên nhẫn.”, người phụ nữ nói. Người đàn ông mới tiếp lời, “Tommy, anh trai của con bé đã mất trong một vụ tai nạn giao thông vì một gã tài xế say xỉn khi nó đang đạp xe ở một chỗ khá gần nơi này. Tôi đã không dành nhiều thời gian cho Tommy và bây giờ tôi sẵn sàng từ bỏ tất cả chỉ để có được 5 phút ở cạnh nó. Tôi đã thề sẽ không lặp lại sai lầm đó với Melissa. Con bé cứ nghĩ nó may mắn có thêm 5 phút để chơi. Nhưng sự thật đúng ra phải là, tôi mới là người may mắn khi có được thêm 5 phút để nhìn ngắm con bé hạnh phúc.




Bài học: Cuộc sống luôn cần những lần đánh đổi và sự ưu tiên lớn lao nhất luôn luôn phải là gia đình. Hãy tận dụng thời gian quý báu của mình với những người mình thương yêu nhất bạn nhé.
Xem thêm

Chuyên Gia Marketing Online

Fanpage

Youtube

Copyright © CÂU CHUYỆN CUỘC SỐNG | Thiết kế Theme by Vĩnh Long - Nguyễn Thành Trực | Khóm Md2 | Nha Đam Mỹ | AZ COACH | Hoa Giấy Mỹ | Đào Tạo Lái Xe Vị Thanh | Cừ Tràm Như Ý